Sắc tím chơi vơi nhận mọi sầu
Dòng đời - bể khổ biết trôi đâu
Lênh đênh phận bạc người nào thấu?
Bởi phải buông lơi trước sóng nhàu
____Vui Lee_____
Sắc tím chơi vơi nhận mọi sầu
Dòng đời - bể khổ biết trôi đâu
Lênh đênh phận bạc người nào thấu?
Bởi phải buông lơi trước sóng nhàu
____Vui Lee_____
Dẫu nẻo yêu thương chẳng vẹn tròn
Em về ghép chữ, giữ lòng son
Ngàn năm nghĩa cũ kia hoài đậm
Vạn kiếp duyên thơ ấy mãi còn
_____Vui Lee _____
Vẫn trái tim son vẫn đợi chờ
Giữ tình, giữ nghĩa với câu thơ
Mặc cho cảm xúc đà hoang lạnh
Những tính kiêu sa lại thẫn thờ
_____Vui Lee_____
Cũng chỉ vô tình gió ghẹo mây
Làm tim vỡ vụn đến hao gầy
Tan rồi một thủa vui buồn đó...
Gãy hết bao thời kỉ niệm đây...
Nợ phũ xa hoài không kẻ đắp
Duyên mờ nhạt mãi chẳng người xây
Đâu cần khắc giữ tình hoang dại
Mộng đã buông hờ để thoáng bay...
____VuiLee___
Mây bẽn lẽn niềm sầu dưới nắng
Gió ung dung nỗi hận trong lòng
Trả tình đầu duyên phận trôi sông
Ôm nghĩa cũ tơ hồng khắc đá
Chưa gửi hẹn nghe hồn băng giá
Chẳng trao thề thấy dạ tan thương
Mắt lao khô vị nhớ đêm trường
Tay buông lỏng mùi hương buổi cũ
______Vui Lee______
Bởi số sinh ra đã thấp hèn
Đi tìm ánh sáng giữa đêm đen
Vì say cái ấm từ nơi lửa...
Để phải thiêu thân trước ngọn đèn
___Vui Lee___